Caroline Agnes Brady (hay
Caroline Agnes Von Egmont Brady, 3 tháng 10 năm 1905 – 5 tháng 11 năm 1980) là một
nhà bác ngữ học người Mỹ. Trọng tâm nghiên cứu của bà là những tác phẩm viết bằng
tiếng Anh cổ và
tiếng Bắc Âu cổ. Các tác phẩm của bà gồm có cuốn The Legends of Ermanaric
[lower-roman 1] (xuất bản năm 1943, dựa trên luận văn tiến sĩ) và ba bài viết về bản trường ca tiếng Anh trung đại
Beowulf của
người Anglo-Saxon. Trong suốt cuộc đời, bà đã từng tham gia giảng dạy ở
Đại học California tại Berkeley,
Đại học Pennsylvania,
Đại học Johns Hopkins,
Đại học Harvard và nhiều nơi khác.Brady sinh ra ở
Thiên Tân, Trung Quốc, với quyền công dân Hoa Kỳ. Khi còn nhỏ, bà di chuyển thường xuyên và đã từng đến nhiều nơi, như
Los Angeles, California,
British Columbia và
Austin,
Texas. Lớn lên, bà theo học hệ
Đại học California, và nhận bằng cử nhân, thạc sĩ, tiến sĩ vào năm 1935. Sau đó, bà trở thành trợ giáo tiếng Anh tại Khoa Nông nghiệp của trường này, rồi thành
giáo sư trợ giảng ngôn ngữ và văn học tại Berkeley từ năm 1941 đến 1946. Trong ba năm tiếp theo, Brady làm việc tại Đại học Pennsylvania, và chuyển đến dạy ở
Cao đẳng Cộng đồng Trung Oregon vào cuối năm 1949, nhưng xin nghỉ vì "sức khoẻ kém" chỉ vài tháng sau đó.
[1] Sau khi trở thành Đồng sự
Marion Talbot 1952–53 của
Hội Phụ nữ Đại học Hoa Kỳ và viết được hai bài luận, Brady ngừng nghiên cứu trong 25 năm. Năm 1979, và một lần nữa vào 1983 (sau khi bà qua đời), hai tác phẩm cuối của bà mới được xuất bản.Bài chuyên khảo The Legends of Ermanaric của Brady, lập luận rằng vị vua người
Goth Ermanaric là chủ thể của hai truyền thống đối nghịch nhau, đã đem về cho bà nhiều danh tiếng, chẳng hạn như "người điều tra rộng khắp và sáng suốt" và "tuyệt đối khinh thường những ý niệm vốn có".
[2] Công trình nghiên cứu của bà về Beowulf thì được
Katherine O'Brien O'Keeffe, một học giả chuyên về văn học Anglo-Saxon, coi là "ba nghiên cứu căn bản" và "có tính bác ngữ trong cách hiểu truyền thống", rọi sáng "những ý nghĩa diễn đạt tăm tối" trong bản trường ca.
[3] Brady kết luận rằng tác giả trường ca Beowulf "không phải người thợ thủ công nhồi nhét từ đồng nghĩa và biện pháp ẩn dụ thông thường, mà là một nghệ sĩ biết cách dùng đa dạng ngôn từ và lời lẽ".
[4]